It's gone through like a dream; it's gone thru so fast-- like a racing flow under a bridge.
It's been 50 years since the day the bare-footed queen of ballads- as many in VN called her- Khánh Ly, the "dear" singer of youth, of university students, of 17-18 year old juniors, seniors in high school sang the song. She was 22 at the time, and the famous Trinh Công Sơn, the bard from Huế, whose war-torn and poetic soul transcribed onto the life of literature and music of South Vietnam as an enormously gifted songwriter, was only 6 years older. And the song, Mưa Hồng, which may be translated as "Rosette Rain"; the place was Quán Văn ( Văn Coffee shop), a favorite gathering spot for students in war time, who can be put into the War anytime.
But this is a love song.
But this is a love song.
---
Mưa Hồng ( Rosette Rain)
Trời ươm nắng cho mây hồng
Mây qua mau em nghiêng sầu
Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm
Mây âm thầm mang gió lên
Mây qua mau em nghiêng sầu
Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm
Mây âm thầm mang gió lên
Người ngồi đó trông mưa nguồn
Ôi yêu thương nghe đã buồn
Ngoài kia lá như vẫn xanh
Ngoài sông vắng nước dâng lên hồn muôn trùng
Ôi yêu thương nghe đã buồn
Ngoài kia lá như vẫn xanh
Ngoài sông vắng nước dâng lên hồn muôn trùng
Nay em đã khóc chiều mưa đỉnh cao
Còn gì nữa đâu sương mù đã lâu
Em đi về cầu mưa ướt áo
Đường phượng bay mù không lối vào
Hàng cây lá xanh gần với nhau
Còn gì nữa đâu sương mù đã lâu
Em đi về cầu mưa ướt áo
Đường phượng bay mù không lối vào
Hàng cây lá xanh gần với nhau
Người ngồi xuống mây ngang đầu
Mong em qua, bao nhiêu chiều
Vòng tay đã xanh xao nhiều
Ôi tháng năm gót chân mòn trên phiếm du
Mong em qua, bao nhiêu chiều
Vòng tay đã xanh xao nhiều
Ôi tháng năm gót chân mòn trên phiếm du
Người ngồi xuống xin mưa đầy
Trên hai tay cơn đau dài
Người nằm xuống nghe tiếng ru
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ
Trên hai tay cơn đau dài
Người nằm xuống nghe tiếng ru
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ
It had woven a rosette sky (for you)
The clouds ’d swiftly passed; pensively you flowed
Then it showered the day you came
The clouds now silently brought up the wind
The clouds ’d swiftly passed; pensively you flowed
Then it showered the day you came
The clouds now silently brought up the wind
He had sat watching the rain from headwaters
Oh, how love had gone into tristesse
While the leaves were evergreen
The lonely river rose calling out to the thousand waves
Oh, how love had gone into tristesse
While the leaves were evergreen
The lonely river rose calling out to the thousand waves
O, you had cried the day the rain'd dropped on that peak
What’s there to hold, the fog had blurred all
You’re going home, sprinkle wet, on the bridge
The flying royal poinciana flowers blinded the entrance way
The green leaves came together
What’s there to hold, the fog had blurred all
You’re going home, sprinkle wet, on the bridge
The flying royal poinciana flowers blinded the entrance way
The green leaves came together
He ‘d sat— clouds passing by up top
Waiting in longing for you many a day—
arms’ warmth frittered away
Oi, my feet ’d been scraped away on aimless trips
Waiting in longing for you many a day—
arms’ warmth frittered away
Oi, my feet ’d been scraped away on aimless trips
He ‘d sat, wishing rains to fill up his hands
The pain was long, repetitive
He lay down, listening to lullabies
Why wasting away when life is short ?
The pain was long, repetitive
He lay down, listening to lullabies
Why wasting away when life is short ?
Translated by Chân Huyền – for TCSơn
https://www.youtube.com/watch?v=w3VO3fWqq7I
https://www.youtube.com/watch?v=UbYKoKnhzAE