Friday, March 2, 2018

Kính Tiễn Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Đông (LHNam)

Hơn 30 năm qua , ông sống im lặng , bên sự chăm sóc tận tình, thương yêu, tận tụy hết mực của người vợ hiền là bà Nguyệt Thu, trong trăm mắt đăm đăm dò xét của công an; ngờ vực, nghi ngại của những con “áo xanh, áo vàng “ phường khóm và sếp của chúng. Ông từ chối mọi giao tiếp với văn nghệ ,văn gừmng chế độ mới, nên bị liệt vào thành phần “không có thiện chí”. Ông cũng có rất ít liên lạc với giới âm nhạc, thưởng ngoạn từ phía VNCH ở hải ngoại. Ông ở lại VN, giữ chữ Hiếu với Mẹ Cha, và sống im lặng.
Nhưng bạn bè, người nghe nhạc ông; con cháu họ từ miền Nam ngày xưa không quên ông, không quên những bài nhạc bất hủ của ông, những lời trong đó như:
Anh đến thăm, áo anh mùi thuốc súng Ngoài mưa khuya lê thê, qua ngàn chốn sơn khê Non nước ơi, hồn thiêng của núi sông Kết trong lòng thế hệ, nghìn sau nối nghìn xưa …
Khoác lên vầng hoa trắng, Cầm tay nhau đi anh Tơ trời quá mong manh Anh hỡi anh, đường xa vui đấu tranh, Giữa khung trời gió lộng, nghìn sau tiếc nghìn xưa
(MDSKhê)
Chiều mưa biên giới anh đi về đâu? Sao còn đứng ngóng nơi giang đầu Kìa rừng chiều âm u rét mướt Chờ người về vui trong giá buốt người về bơ vơ
Tình anh theo đám mây trôi chiều hoang Trăng còn khuyết mấy hoa không tàn Cờ về chiều tung bay phất phới Gợi lòng này thương thương nhớ nhớ Bầu trời xanh lơ
(ChMưa BGiới)
hay
Một mùa thương kết muôn hoa lòng Người về đây nối câu tâm đồng Về cho thấy xuân nồng áo em Cho tình xưa thôi cách xa Về chung mái nhà lá
Người về đây giữa non sông này Hội trùng dương , hát câu sum vầy Về cho thấy con thuyền nước Nam Đi vào mùa Xuân mới sang Xa rồi ngày ấy ly tan
Điệp khúc: Tôi đi giữa trời bồi hồi Cờ bay phất phới , tôi quên chuyện ngày xưa Mong sao nước Việt đời đời Anh dũng oai hùng chen chân thế giới
(HNThương Ca)
hoặc
Xưa từ khu chiến về thăm xóm Ngàn xác pháo lấp lánh sao hôm Chiều hành quân nay qua lối xưa Giữa một chiều gió mưa xác hoa hồng mênh mông
Đời tôi quân nhân, chút tình duyên gởi núi sông Yêu màu gợi niềm thủy chung Nhưng rồi vẫn nhớ, một trời vẫn nhớ đời đời Phượng rơi rơi trong lòng tôi
(SHMàuNhớ)
Những bài nhạc phong nhã, hào hoa ; có bài đẹp như những cánh bướm bay lượn trong sáng tinh mơ hay hoàng hôn nắng chiều trải vàng núi đồi, cây cỏ; có bài như thêu nắng vào chữ; ký âm cho mùa xuân, để tới, mang hương nồng, tình thắm đến bên Tổ quốc, đồng bào và huơng yêu cho đất, cho nước.
Vâng, người miền Nam trước 1975 không quên ông— Không quên người nhạc sĩ hào hoa, tài ba ; vị cựu thiếu úy Thủ khoa trường Võ bị địa phương Vũng Tàu , cựu đại tá nặng tình với đất nước , núi sông— cho đến ngày nay, tới thế hệ con, cháu, và có thể chắt đối với thế hệ ông.
Và sự không quên này sẽ được thể hiện nhiều trong tuần này và ngày 26 tháng 2 Tây lịch mỗi năm, nhiều năm sau nữa, tôi tin là vậy. Như trong bài viết bên dưới của Bích Huyền và những người khác trên HocXá.com.
Kính tiễn Nhạc sĩ-Đại tá về Cõi xa bên ấy an vui, thanh thản, giác ngộ, giải thoát.
Chúng tôi không quên Ông.
Nhân đây cũng xin gởi lời chia buồn đến bà Nguyệt Thu, người vợ tần tảo, tuyệt vời của sách vở, lễ nghĩa ‘ngày xưa’ , và chúc Bà hiểu về lẽ Vô thường, Sinh ký tử quy mà sớm bình tâm, bình an.
LHN
2/2018







---------

No comments:

Post a Comment