Here the ever-roaming wind touches the incarnated spirit of the poet and is invited to join in an endless journey
---
Đãng Tử (The Wanderer)- By Tô Thùy Yên
*
“When returning to the Big House,
Contented with the journey”
Do you hear, friends, do you hear
The wind is ready at the forest’s edge
To get on with the journey— the endless journey
Above, the birds are yelling Go
Like boiling waves
Do you hear, friends, do you hear
On the mountain’s foggy peak the clouds are excited
About the unknown places
Do you hear, friends, do you hear
The immense Universe is hypnotically in constant motion
The birds have flown from ancient
The wind spans ages ; the clouds old
Therefore, (take a drink), life’s bounded changes— only a tiny dot
in the unending chain—
Should be left to the Immeasurable
Let me empty my cup
Where has my song arrived ?
Lemme finish it— lest we’re late
And turn the cup— the road is long; the sun sets
The coucals holler at rising waters
Where are we going, rowing in confusion ?
Coming to T-intersection, make the one turn,
Entering separation with sunken hearts
Suddenly remember reading stealthily a secret book
My own fate was in the pages
But the meaning was kept hidden
from complete understanding
Eternity just gave Delphic flashes,
Then extinguished
In convenience I plucked a reed
To flute empty my melancholy
Spreading it to the end of Emptiness
Uncertain if the leftover tone
may last a long, long time.
Chân Huyền, 1/2016
Translated from “Đãng Tử” in Thơ Tuyển ( Selected Poems by Tô Thùy Yên)
---
Đãng Tử
Ngày kia trở lại Ngôi nhà Lớn
Lòng những bằng lòng một kiếp chơi
Bạn có nghe, này bạn có nghe
Ở bìa rừng bên, gió sửa soạn
Tuần du - cuộc tuần du bất tận
Bạn có nghe, này bạn có nghe
Giữa tầng cao, chim giục giã
Từng giàn như những thủy triều sôi
Bạn có nghe, này bạn có nghe
Trên đỉnh non nhòa, mây xôn xao
Về nơi hẹn nào không định trước
Bạn có nghe, này bạn có nghe
Vũ trụ miên man chuyển động đều
Chim đã bay quanh từ vạn cổ
Gió thật xưa, mây thật già nua
Nên với một đời, bao biến đổi
Mà trong vô hạn có chi đâu
Ly rượu rót mời, xin uống cạn
Bài ca ta hát đến đâu rồi?
Xin hát nốt - còn đi kẻo muộn...
Cho úp ly - bóng xế đường dài...
Bìm bịp chiều chiều kêu nước lớn
Đi, đi đâu, chèo chống mỏi mê?
Đến ngã ba, đành theo một lối
Tiếc ngẩn không cùng theo lối kia
Thoáng nhớ có lần ta đọc trộm
Lược sử ta trong bí lục nào
Văn nghĩa mơ hồ không hiểu trọn
Thiên thu loé tắt vệt phù du...
Thuận tay, ta ngắt một cành sậy
Làm cây sáo thổi cạn hồnsầu
Bay tản khắp vô cùng trống trải
Âm thừa tưởng lạc đến muôn sau...
Lòng những bằng lòng một kiếp chơi
Bạn có nghe, này bạn có nghe
Ở bìa rừng bên, gió sửa soạn
Tuần du - cuộc tuần du bất tận
Bạn có nghe, này bạn có nghe
Giữa tầng cao, chim giục giã
Từng giàn như những thủy triều sôi
Bạn có nghe, này bạn có nghe
Trên đỉnh non nhòa, mây xôn xao
Về nơi hẹn nào không định trước
Bạn có nghe, này bạn có nghe
Vũ trụ miên man chuyển động đều
Chim đã bay quanh từ vạn cổ
Gió thật xưa, mây thật già nua
Nên với một đời, bao biến đổi
Mà trong vô hạn có chi đâu
Ly rượu rót mời, xin uống cạn
Bài ca ta hát đến đâu rồi?
Xin hát nốt - còn đi kẻo muộn...
Cho úp ly - bóng xế đường dài...
Bìm bịp chiều chiều kêu nước lớn
Đi, đi đâu, chèo chống mỏi mê?
Đến ngã ba, đành theo một lối
Tiếc ngẩn không cùng theo lối kia
Thoáng nhớ có lần ta đọc trộm
Lược sử ta trong bí lục nào
Văn nghĩa mơ hồ không hiểu trọn
Thiên thu loé tắt vệt phù du...
Thuận tay, ta ngắt một cành sậy
Làm cây sáo thổi cạn hồn
Âm thừa tưởng lạc đến muôn sau...
Nguồn: Tô Thùy Yên, Thơ tuyển, Minesota, 1995
No comments:
Post a Comment