Thursday, May 2, 2019

April's Nights- poem by Trần Mộng Tú



Oh my dear, waking up in the middle of the night
I fell face-down into April
I , April— both wounded—
Tried the healing hands vice versa

I’ve gone so far
More than 40 years in sun-moon’s paces
My feet, so familiar now with the grass here
still a strange circling persists
the cold-faced wind blows open desolation
The crumbs I’d brought in old days in tears
to mark the return’s way
The time’s squirrel ate them all
How could I find my return

In the fields of life
I’ve given and received love and others
Fully, adequately
But where is my country

Lying, I listened to night’s breath
April opened her eyes in the night
Oh dear, she was crying--
tears blackened
And myself cried too, I heard
The choked cry of black April.
April 2019
----
Nguyên tác
Đêm Tháng Tư
Anh ạ, giữa đêm em chợt thức
thấy mình ngã sấp vào Tháng Tư
em và Tháng Tư cùng thương tích
xoa mãi cho nhau những vết bầm
em đi không biết bao nhiêu dặm
hơn bốn mươi năm nhật nguyệt xoay
chân quen hơi cỏ lòng vẫn lạ
vẫn gió thổi qua hồn hoang vu
mẩu bánh ngày nào em đánh dấu
dọc đường nước mắt lúc xa quê
con sóc thời gian ăn hết cả
làm sao em tìm được lối về
trên những cánh đồng nhân gian đó
em vừa cho vừa nhận yêu thương
lượng Trời rót xuống đầy tay nhỏ
vẫn thấy mình thiếu một quê hương
Em nằm im lặng nghe đêm thở
Tháng Tư mở đôi mắt trong đêm
Anh ạ, em nghe Tháng Tư khóc
Tháng Tư nhỏ những giọt lệ đen
Em nằm im lặng nghe em khóc
tiếng khóc câm trong Tháng Tư đen.
Trần Mộng Tú
Tháng Tư-2019

No comments:

Post a Comment