Saturday, June 22, 2013

Nhịp Ba ( thơ Thanh Tâm Tuyền)

Nhịp Ba

                    Tặng Doãn Quốc Sĩ 

Ngực anh thủng lỗ đạn tròn
Lưỡi lê thấu phổi
Tim còn nhảy đập
Nhịp ba nhịp ba nhịp ba
Tình yêu, tự do mãi mãi
Anh về ngồi dưới vườn nhà
Cây liền kết trái
Hoa rụng tơi tơi ủ xác
Anh chạy nhịp hai qua cách trở
Mắt bừng
Thống nhất tự do
Ngoài xa thành phố
Bánh xe lăn nhịp ba
Áo màu xanh hớn hở
Nhát búa gõ
Long máy quay
Cửa nhà thi nhau lớn
Nhịp ba nhịp ba nhịp ba
Tình yêu tự do mãi mãi
Sóng bồi phù sa
Ruộng lúa trổ hoa
Núi cao uốn cây rừng
Nhịp ba nhịp ba nhịp ba
Tình yêu tự do mãi mãi
Đất nước ào ào vỗ nhịp
Triều biển chập chùng
Hà Nội Huế Sàigòn
Ôm nhau nức nở
Có người cầm súng bắn vào đầu
Đạn nổ nhịp ba
Không chết
Anh ngồi nhỏm dậy
khoẻ mạnh lạ thường
Bước ai thánh thót
Nhịp ba
Tình yêu
Tự do
mãi mãi
Tình yêu tự do mãi mãi
Tình yêu tự do
mãi mãi anh ơi

Thanh Tâm Tuyền
Trích từ tập "Tôi không còn cô độc" xuất bản vào năm 1956.


----

Tự do ? Là gì vậy, ông Tuyền ? Sao ông lại muốn viết lên nó trong “nhịp ba” ? Đó là điều quá trừu tượng, xa vời, trong cõi mộng mơ của ai đâu đó, xa lắc trong lịch sử phương Tây, trong tiếng súng phá ngục Bastille, hay trong cõi Mỹ châu sơ khai kiều diễm mà những người đặt chân đến sớm nhất, muốn được tung tăng chạy nhảy, trên những cánh đồng, những thửa đất rộng ngút, ngút mắt  và thở những hơi như Blues, như Jazz ; vì thế, đứng lên chống lại George III và có những hành động như Tea Party. Có gì liên quan đến chúng tôi, một dân tộc da vàng bé nhỏ, thường  muốn mình “làm trâu” bình an, bình an, và mãi hoài lầm lẫn  ? Dính tới nó là hiểm nguy rình rập, là tù đày, là mất việc … Không cụ thể như đồng tiền, khúc dồi, miếng thịt trước mặt; không ăn được và chẳng thể làm chúng tôi lên ký, chẳng thể làm chúng tôi đẹp ra và chẳng biết lối nào dẫn đến Thanh bình, Hạnh phúc, sao ông lại viết thiết tha như thế ? Các cụ chúng tôi đã bao đời bị Tứ thư , Ngũ kinh đè, thì cũng quan văn, quan võ, bọn dựa vào chút thịt da Marx-Lenin bây giờ, con cháu chúng tột đỉnh giàu có, xả láng ăn chơi, nghênh ngang tứ phía, xin cho chúng tôi nằm yên, ông Thi sĩ ơi. Xin cho chúng tôi nằm yên, nằm yên.


 Khi nào, cho hôm nay, bánh xe lăn nhịp ba  ?


“Bánh xe lăn nhịp ba
Áo màu xanh hớn hở
Nhát búa gõ
Long máy quay
Cửa nhà thi nhau lớn
Nhịp ba nhịp ba nhịp ba
Tình yêu tự do mãi mãi
Sóng bồi phù sa
Ruộng lúa trổ hoa
Núi cao uốn cây rừng
Nhịp ba nhịp ba nhịp ba
Tình yêu tự do mãi mãi
Đất nước ào ào vỗ nhịp
Triều biển chập chùng
Hà Nội Huế Sàigòn
Ôm nhau nức nở”


TN

No comments:

Post a Comment