Bài thơ cho Uyên và Kha
* *
Uyên và Kha
Đứng thẳng
Như những người xưa
đã đứng thẳng
Đối diện với bạo ngược, đớn hèn
ngu muội và xảo trá
không chịu quỳ gối, cúi mình
trước nhà tù, quản chế
viết lên
những điều con tim
muốn
phải viết lên
bằng nước mắt,
và có khi bằng máu
khi Tổ quốc đang rất nguy nan
Tàu khựa Bắc phương
đang thòng những sợi xích
sang Biền Đông, sang đất nước
nhằm xiết cổ dân ta
mà bọn cầm quyền đốn mạt, hèn nhát
mãi nhượng hết điều này sang điều khác.
Đứng thẳng như Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Vũ Bình, Đỗ Minh Hạnh,
Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Bùi Minh Hằng, Phạm Thanh Nghiên v.v.
đã đứng thẳng.
Uyên và Kha đã nhìn thẳng
Ôi, đất nước bốn nghìn năm
Ông cha để lại
giờ héo mòn,
suy kiệt
Đàn bà con gái nhiều khi phải lấy chồng
Đài loan, Hàn quốc
chịu bao hành hạ tinh thần, thể xác
để lấy tiền
nuôi mẹ, nuôi em
Con nít nhiều đứa chẳng được đến trường,
bán vé số, lượm bao bì, ăn xin, khuân vác
để có được bữa đói, bữa no
có đứa còn bị bán vào những động ổ
nhuốc nhơ, kinh tởm
khi bọn chức quyền
ăn cắp, ăn cướp
tài sản chung đất nước
cướp ruộng, cướp đất dân oan
tậu nhà , tậu xe
truy hoan, sa đọa bên rượu nồng, gái đẹp,
con cháu chúng nghênh ngang, hư hỏng
với đủ thứ ăn chơi, hành lạc khác.
Uyên và Kha nhìn thẳng vào sự thật đất nước
cường toan rớt trong lòng
và nước mắt chảy vào trong
Bão táp Biển Đông
hú lên từng hồi man rợ
trong tiếng gió hú có xen tiếng hú
và mặt mày bọn mắt hí nham hiểm, xào trá
Xác ngư dân oan khuất trôi về bến bờ nào vô định
Những con thuyền và sói biển kiên cường
giờ âu lo, mất hướng
Hoàng Sa , Trường Sa đang để lại những chiếc khăn tang
những giòng nước mắt phẫn nộ
của dân chài
hệt như
nước mắt những dân oan mất đất
đang lê la
ở Sàigòn, Hà nội,
kêu gào ở An Giang, Văn Giang.
Làm sao không nói
Làm sao không viết ???
Dù chỉ mấy hàng ngắn gọn
Sự thật
đè trái tim
xuống
bảo phải lên tiếng
nếu là trái tim nóng hổi yêu thương,
công bằng, chân thật.
Và Uyên , Kha đã nhìn thẳng
vào mặt những tên đang kết tội mình hôm nay
những tên lâu la đẻ trên đất Việt
nhưng cam tâm làm đầy tớ
cho thái thú Tàu
dõng dạc, trinh nguyên
nói lên :
“ Tôi là người yêu nước.”
Giản dị và Chân thành như thế, thưa quý ông
Phiên tòa im lặng như tờ
trong một phút
Có gì như sóng Bạch Đằng vỗ gọi
Có gì như những cọc sắt
dưới sông
vừa nhú trong tim mọi người
Đêm ấy,
trong chén rượu cuối ngày
có gì quá đắng trong men,
trong đáy tim những kẻ đã kết tội Uyên, Kha
có gì vò xát
nơi dấu
những gì còn ngay thẳng
trong lòng
những kẻ buộc tội.
Hai em đứng thẳng và nhìn thẳng
Lòng chân thật, trinh nguyên
của tâm tình yêu nước
Trắng
như hai tấm áo đang mặc
Không chịu cúi đầu
Nhận chịu mọi hậu quả
Dù khốc liệt
Lòng vui
vì biêt mình đã làm được việc xứng đáng
với cái tên con cháu Hai Bà Trưng, Bà Triệu
con cháu Nguyễn Trung Trực
không chịu
khuất tất
trước bạo lực phi nhân, hèn hạ và độc ác
Hai em
xứng đáng
làm gương
cho cả thế hệ thanh niên hôm nay
Chào hai tấm gương dũng cảm, thẳng ngay,
con yêu dấu của Mẹ Việt Nam
Và sẽ cùng hai em góp sức.
HQ
Little Saigon
Tháng Năm, 2013
No comments:
Post a Comment