Wednesday, May 22, 2013

PQĐTĐ


                                                                              “Đố ngư dị tỉnh phồn hoa mộng”

                                                                                        Nguyễn Du





Even though Voidness encompasses everything, Happiness included, but Happiness can surge at a moment to cloud Voidness to kick in a laugh and a happy face 





                                                   Phật Quang Đại Tự Điển

                                           Hòa Thượng Thích Quảng Độ dịch

                                                  Quê Mẹ xut bản 2012











Quỳnh Flaming Gorge

----

Á


Hì hì. Hữu duyên. Giở ngay phần đầu Phật Quang ĐTĐ,  thì gặp chữ Á này. Đúng là nhiều lúc phải “vô ngôn” thôi. Như Ludwig Wittgenstein, analytic philosopher lừng lẫy một thời, người hằng ấp ủ chuyện diễn tả “sự thật” của nhiều vấn đề một cách chính xác nhất, bằng những mệnh đề ngắn gọn nhất , dựa vào  tương quan luận lý của chúng. Thế nhưng,  gặp nhiều v/đề cũng chẳng biết phải giải quyết thế nào trong toan tính của mình, nên ông bảo học trò: những lúc như vậy thì ngừng lại suy luận lạc đường lại, mà hãy yên lặng quan sát và cảm nhận thôi.



Cái này tui nói chứ  không phải Wittgenstein : Cứ khái quát hóa mãi về một v/đề bằng những yếu tính (essence) trong cái vòng lẩn quẩn về Lý niệm như F. Hegel thì sẽ quá sai lầm và bỏ sót rất nhiều thứ có liên hệ. Ví dụ nhé : luận mãi cái đẹp của Thuý Kiều mà chưa bao giờ thực sự thấy bà ấy , thì cuối cùng ngôn ngữ sẽ rơi về đâu ? Bởi thế, nên con người mới đẻ ra cái camera ngày nay. Hoặc ví như, nói ngồi thiền 30 phút xong , thấy , tâm thân yên lắng, khoan khoái an lạc như thế nào;  hoặc ngày hè được đi tắm mát ngọn sông Đào, hay Huntington Beach thì cái mát , cái đã đó, chẳng bao giờ ngôn ngữ diễn tả cho đủ, dù chỉ là phần rất, rất , rất nhỏ. Lúc bấy giờ thì phải mời tời hàng ngàn cái lỗ chân lông nhờ chúng kể cho mình nghe chúng  cảm thấy như thế nào. Ôi, Trái tim, ta đã ở bên em, hơn nửa cuộc đời mà thật sự, ta có hiểu, thực sự hiểu gì về em , nghe em nói, nghe em bơm, nghe em đập, nghe em thổn thức, hát ca, và nghe em lắng mình trong  ba la mật v.v. Xin lỗi, Trái tim, em nhé, sự thật muôn đời ẩn dấu của đời ta :-)



Á

Tiếng dùng trong Thiền lâm

I.      Á. Tiếng dùng đối với kẻ học giả, khi muốn diễn tả điều gì đó mà mình tâm đắc, nhưng dùng hết lời vẫn không diễn tả được, hoặc là (muốn) biểu thị (một) chân lý Phật pháp mà khó có thể dùng ngôn ngữ diễn tả được. Lâm Tế lục khám biện (Đại 47, 504 thượng), nói:“ Sư hỏi Hạnh Sơn: Thế nào là trâu trắng ở chỗ đất trống? Sơn trả lời : Hồng hồng. Sư nói: Á na!”.


II.   Á: Biểu thị tiếng cười, tiếng chim kêu. Còn nói lá á á. Bích Nham lục, tắc 14 (Đại 48, hạ 154) nói: Dưới cây Diêm phù cười ha hả, đêm qua rồng đen bẻ gãy sừng. ( Chẳng ngăn rồng đen bẻ gãy, có ai thấy không? Lại có ai chứng minh không? Á!) "



                                                                              (PQĐTĐ, tr. 96) 




No comments:

Post a Comment